Ông Xã Ăn Dấm Chua – Chương 10.2

30 Th5

Cốc, cốc….

Trên cửa kính văn phòng, cái búng tay của Lực Tử Quyên khiến cô chú ý.

“Chuyện gì?” Cô lộ ra mỉm cười, cố gắng không cho cảm xúc của chính mình ảnh hưởng đến công việc của mọi người.

“Bên ngoài có một người đàn ông lạ muốn tìm cậu.”

“Người đàn ông lạ? Có nói hắn là ai không?”

Lực Tử Quyên lắc đầu,“Thoạt nhìn tiều tụy lại chật vật, trạng thái tinh thần không được tốt lắm, hắn nói hắn đem theo một là thư cảm ơn có đề tên của cậu, Hải Tình, muốn hay không trước báo nguy?”

“Không sao, mình đi ra ngoài xem, nếu có gì không thích hợp sẽ báo nguy. Đúng rồi, trong tiệm có nhiều khách không?”

“Chỉ còn lại có một người ở phòng hoá trang, chuẩn bị theo ra ngoài chụp ảnh.”

Gật gật đầu,“Vậy là tốt rồi.”

Thương Hải Tình sửa sang lại trang phục chính mình, rời khỏi văn phòng.

Ngay trong đại sảnh là một người đàn ông cao gầy đang đứng thẳng, vốn dĩ khuôn mặt nên tuấn tú, bởi vì mọc râu mà có vẻ chật vật, trong ánh mắt hắn, cô rõ ràng cảm nhận được sự tuyệt vọng đau thương. Sẽ là ai?

“Xin chào, tôi là Thương Hải Tình, xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Xin chào, thực có lỗi, tôi như vậy lại mạo muội đến gặp cô.” Người đàn ông cố gắng duy trì lễ phép cơ bản hạ thấp người, giọng nói khó khăn lắm với nói ra được vài chữ, thanh âm khàn khàn.

“Muốn hay không ngồi xuống uống chén trà, chúng ta chậm rãi nói chuyện.”

“Không, không cần, tôi chỉ là đến đưa một phong thư cho cô.” Người đàn ông đó vội vàng đưa cánh tay đang nắm lấy phong thư màu trắng kia cho cô.

“Cám ơn.”

“Tôi là vị hôn phu của Trương Tiểu Phàm, vô cùng cảm tạ cô giúp nàng thiết kế chiếc áo cưới xinh đẹp như vậy, thật đáng tiếc, Tiểu Phàm đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không có cách nào kết hôn cùng tôi.”

Trương Tiểu Phàm, tìm tới Thương Hải Tình tự mình thay nàng thiết kế áo cưới, có ngọt ngào tươi cười, đối tình yêu, là cô gái đơn thuần đến ngốc ngếch  lại thập phần dũng cảm.

Một cỗ bất an sợ run dâng lên trong lòng Thương Hải Tình, cô trừng lớn ánh mắt,“Tiểu Phàm làm sao vậy?! Phát sinh chuyện gì sao?”

Hắn bi thống đem mặt vùi vào lòng bàn tay, rốt cuộc nhịn không được nghẹn ngào thấp khóc,“Tai nạn xe cộ! Cô ấy gặp tai nạn xe cộ đã chết.”

“Trời…… Tại sao có thể như vậy?” Thương Hải Tình bịt miệng mình, không thể tin được chuyện tàn nhẫn như vậy lại xảy ra với người con gái sắp tiến vào lễ đường.

“Chiều hôm đó, cô ấy mới lấy được lễ phục, vì thay tôi chọn lựa caravat, cô ấy đi ra cửa, kết quả bị một chiếc xe đò nhỏ quay lại đụng phải, chưa kịp đưa đến bệnh viện, cô ấy đã đi.”

Thương Hải Tình nước mắt rốt cuộc nhịn không được rơi xuống, nhân viên công ty áo cưới ở một bên nghe thấy được cuộc đối thoại, mọi người đều đỏ hốc mắt.

“Là tôi để cho cô ấy chịu nhiều thiệt thòi, một lần một lần làm cho cô ấy trả giá vì tôi, nghĩ đến khi kết hôn, là có thể quan tâm chăm sóc cô ấy để bù lại, lại không nghĩ rằng sẽ phát sinh loại chuyện này.”

Người đàn ông gạt đi nước mắt, cố gắng kiên định ngẩng đầu,“Vô cùng cám ơn cô, tuy rằng lễ phục xinh đẹp như vậy Tiểu Phàm không có cơ hội mặc vào, nhưng là, cô đã cho cô ấy một hy vọng tốt đẹp, thật sự cám ơn cô. Sau khi hoả táng, tôi sẽ mang theo tro cốt của cô ấy quay về Newyork, lúc sửa sang lại đồ đạc của Tiểu Phàm, thấy được phong thư cô ấy viết cho cô, cho nên tôi đưa lại đây. Cám ơn cô.”

Hoàn thành tâm nguyện của vị hôn thê, hắn xoay người cáo từ.

Thương Hải Tình đuổi theo, nhìn thân ảnh nhập vào đám người, đau thương đã là không thể nói thành lời.

Người đàn ông đi rồi, cô không biết mình đã ngồi trong văn phòng bao lâu, tâm tình thật lâu không thể bình phục.

Trong công ty áo cưới, mọi người đều tan tầm, chỉ còn lại có một mình cô.

Cô ôm lấy mặt mình, lên tiếng khóc lớn.

Đều là cô, đều là cô phá hủy hạnh phúc của Tiểu Phàm.

Ngày đó khi Tiểu Phàm đến thử mặc áo cưới, đầu óc của cô đều nghĩ lung tung về Hàn Quang Lỗi, là cô khi làm việc lại có ý nghĩ xấu đến việc chia lìa, phá hủy hạnh phúc của Tiểu Phàm.

Tiểu Phàm dũng cảm như vậy, cố gắng như vậy, vì chủ động nắm bắt tình yêu của chính mình, chịu bao nhiêu đau khổ cũng cắn răng kiên trì, nhưng là, một hồi tai nạn xe cộ dập nát hạnh phúc sắp tới tay của cô ấy, thật sự là khiến người ta làm sao chịu nổi.

Đều do cô, đem bất hạnh của chính mình, nhuộm đẫm lên Tiểu Phàm, đều là cô…….

Thương Hải Tình run run cầm lấy phong thư Trương Tiểu Phàm viết, chậm rãi rút ra….

Phía trên bề mặt là phần lụa trắng có hình lập thể chìm, cô cười khẽ nói không nên lời, tựa như Trương Tiểu Phàm ngẫu nhiên lơ đãng toát ra thiên chân làm người ta thích.

Mở ra phong thư, nét chữ xinh đẹp tràn ngập trang giấy —

 

Hải Tình:

Tôi quả nhiên trời sinh chính là có thần chuẩn trực giác, bởi vì tôi chính là biết, cô nhất định sẽ giúp tôi thiết kế ra chiếc áo cưới xinh đẹp trong lòng tôi, làm cho tôi có thể dùng bộ dáng xinh đẹp nhất gả cho ông xã.

Áo cưới phi thường xinh đẹp, tôi thực thích! Cám ơn cô, làm cho tôi có thể trở thành cô dâu xinh đẹp lại hạnh phúc.

Tôi là người đối với tình yêu có gan chủ động tranh đoạt, có lẽ có những người sẽ không cho là đúng, nhưng là, tôi chính là như vậy, nhận định, sẽ liều lĩnh đi tranh đoạt, mình đầy thương tích cũng không quan tâm, bởi vì tôi biết, nếu không có tranh đoạt kịch liệt như vậy, tôi nhất định sẽ thương tiếc cuộc đời này, chết không nhắm mắt.

Ngày đó nói chuyện với cô, trực giác của tôi cảm nhận được trong lòng cô do dự không chừng.

Tôi không biết cô với chồng của mình rõ ràng ở chung, nhưng là, trong ánh mắt của cô rõ ràng có sự giãy dụa, tôi xem thấy, cho nên tôi cảm thấy tôi càng hẳn là muốn cùng cô nói.

Hải Tình, dũng cảm một chút, cố gắng đi tranh đoạt những thứ chính mình muốn là không sai, đây không phải bắt cô tranh đoạt của người, mà là hy vọng cô không cần khiếp đảm, hạnh phúc ngay tại trước mắt, vì sao không vươn tay đón nhận ?

Chẳng lẽ phải đợi hạnh phúc mất đi, nhìn thấy chiếc ly vỡ nát, mới muốn ảo não hối hận sao?

Cô nếu dũng cảm một chút, cho phép chính mình lại xúc động một chút, có chút hành động tranh đoạt, cô không thể chỉ là chờ đợi!

Không cần để ý đến cái nhìn của người đời, bởi vì, từ bỏ là cả đời hối hận.

Chúc phúc cô, cũng chúc phúc chính tôi, chúng ta đều phải cùng nhau cố lên nha!

 

Tiểu Phàm tự tay viết.

 

Không cần để ý đến cái nhìn của người đời, bởi vì, từ bỏ là cả đời hối hận………

Lời nói của Trương Tiểu Phàm, lần lượt tiến vào lòng Thương Hải Tình, lần lượt bức ra nước mắt của cô. Tiểu Phàm đưa tay bắt lấy, lại ở một khắc cuối cùng, ở hạnh phúc trước mặt rồi ngã xuống, mà cô cái gì cũng không có làm, rõ ràng hạnh phúc hiện diện trước mắt, cô lại nhát gan đẩy nó ra.

Chẳng lẽ, thật sự phải chờ tới khi rời xa, cô mới muốn dùng cả đời đi hối hận sao?

Vì sao không ở thời điểm còn kịp, hảo hảo thay chính mình tranh đoạt một hồi, cho dù thất bại, ít nhất cũng có thể không oán không hối hận, không phải sao?

Như là một cái cảnh tỉnh, Trương Tiểu Phàm dùng sinh mệnh của cô ấy, đánh tỉnh Thương Hải Tình, cô không muốn chính mình bỏ qua, quyết định phấn khởi tranh thủ.

Lau đi nước mắt, cô nắm lấy cái chìa khóa, nhanh chóng lái xa đi.

Hy vọng, hết thảy đều còn kịp……

39 bình luận to “Ông Xã Ăn Dấm Chua – Chương 10.2”

  1. cỏ dại 30/05/2011 lúc 11:23 #

    ô, tem

    • Sophie Nguyễn 30/05/2011 lúc 17:56 #

      ơ???? ss tự sướng a?
      mà ss spiol hay lắm đó nha làm em cứ tưởng xảy ra chuyện gì *liếc…*

      • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:38 #

        ôi, nghệ thuật mà em *vênh mặt*

    • schwar1511 31/05/2011 lúc 22:20 #

      có người tự giật tem của mình kìa, xí hổ

      • cỏ dại 31/05/2011 lúc 22:34 #

        muốn thử cảm giác tự giật tem nhà mình thôi mà,
        ss sao lại nói em thế chứ, uỷ khuất a *khóc tức tưởi*
        *trừng mắt* em hựn ss

  2. namlunsieumap 30/05/2011 lúc 11:36 #

    thanks nàng

  3. ...♥...W¡nD¥...♥... 30/05/2011 lúc 11:47 #

    E..m…e…m…*lắp bắp* *khóc òa* huhuh em ăn dưa bở tiếp àk, ko chịu đâu *giãy đành đạch*

    • cỏ dại 30/05/2011 lúc 13:10 #

      dưa bở này ngon mà, chẳng lẽ em muốn Lỗi ca làm tổn thương Tình tỷ sao?
      Thôi đừng khóc, ngoan ngoan, ss thương *ôm ôm vỗ về*

  4. Pandanus255 30/05/2011 lúc 12:04 #

    Thanks nàng

  5. vankhanh 30/05/2011 lúc 13:13 #

    cuop tem tu tay chu nha, temmm

  6. EmeliaSky 30/05/2011 lúc 13:49 #

    Cái đọan nì có nhiều câu hay bà Cỏ ơi! 😀 “Hạnh phúc ngay tại trước mắt, vì sao không vươn tay đón nhận?”

    • cỏ dại 30/05/2011 lúc 14:09 #

      ờ, công nhận edit đoạn này có nhiều câu tâm đắc thật. Đôi khi con người ta thường mơ đến những thứ xa vời mà không nhận thấy hạnh phúc bên cạnh mình, mất rồi mới hối hận.
      Mà hôm nay bà rảnh nhỉ, vi vu qua tận nhà tui *đóng cửa, cài then* *xoay người lại* hết về nghe ES *cười tà ác*

      • EmeliaSky 31/05/2011 lúc 09:50 #

        hahha… Tui ko về đc là ko có ai post truyện bên kia, tui nói người nha tui kéo quên qua bên này quậy bà đó nha. 😀

      • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:37 #

        ôi tui thèm chết đi được, nhà bà qua quậy nhà tui thì càng vui cửa vui nhà chứ sao, hô hô hô *cười khoái chí*

  7. Tiểu Lục 30/05/2011 lúc 14:51 #

    thanks ss Cỏ nhiều.

  8. Bạn của Heo 30/05/2011 lúc 15:07 #

    Chap nay hay lam. Thanks ban Co nhieu.

  9. canhcam 30/05/2011 lúc 15:30 #

    may wa, Hải Tình tỉnh ngộ ra rùi… Lỗi ca đỡ vất vả, thank nàng

  10. Bao Nhu 30/05/2011 lúc 15:31 #

    Thanks em nhieu nhe.

  11. kate091091 30/05/2011 lúc 15:59 #

    Thanks nhieu 😀

  12. thanh dan 30/05/2011 lúc 17:06 #

    thanks

  13. Sophie Nguyễn 30/05/2011 lúc 17:57 #

    hehe. thanks ss again. em thích cái nền nhà ss lắm nha. nhìn rất ngọt ngào 🙂

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:30 #

      ui ss iu sophie quá cơ *ôm hun nhiệt tình*
      uh ss add rùi^^

  14. Sophie Nguyễn 30/05/2011 lúc 18:03 #

    ah ss ơi. em có add YM của ss đó. ss accept nha 🙂

  15. dihynkat 30/05/2011 lúc 18:05 #

    hô hô, ta bít ngay mưh nên đâu có ăn dưa bở của nàng “ngửa mặt cười khoái trá”
    hay nhưng mưh cũng buồn qué đi “mắt rưng rưng”
    thank nàng “hít hít mũi”

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:35 #

      khăn tay nè nàng, mà sao nàng vừa cười vừa khóc trông quái dị dzậy? ~^^~

  16. minnamin 30/05/2011 lúc 18:08 #

    hix, chả vui gì sất… huhuhu… sao chị kia lại die dc, tác giả quá đáng quá a, vì muốn chị ấy làm nv phụ thức tỉnh nv chính mà bắt chị ý die… huhuhu không chịu đâu… Sau này chị Tình mà không hạnh phúc thì chít vs em… *hắt xì“`* *lau hết nước mũi vào ss* …thanks ss nhìu ạ… *moak moak*

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:32 #

      oái sao em bẩn thế *chùi chùi lại*
      ờ ss cũng thấy Tiểu Phàm die thật tội, cố gắng theo đuổi theo tình yêu của mình, đến khi sắp đạt được, tưởng rằng sẽ hạnh phúc nhưng lại…haiz đúng là cuộc đời không ai nói trước chuyện gì (_ _!)

  17. nhjmlazy 30/05/2011 lúc 19:18 #

    Ax…Ss toàn spoi làm ng` ta hết hồn

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:33 #

      *chạy chạy lại* hồn em bay đâu rồi, để ss tìm lại cho nè ^^

  18. †º...Bơ...º† 30/05/2011 lúc 20:31 #

    Dzay la pe nhjm nho doan dung roaj… Bo doc chap trc cung tuong la anh Loj dzja thay chj Tjnh bo dj nen lao ra ngoaj……. Ey… Truyen sap hoan roy nho? Chja taj dzoj hanh phuc cua 2 vo chong anh Loj cung thay pun…(~__________~) Bun quoa ah. Sao coa nguoj sap dc lam co dau, hanh phuc nhat roaj ma laj xay ra chjen. Chuyen qua ruj nhung me de laj anh chong sap cuoj dau kho… hjc ha…

    • †º...Bơ...º† 31/05/2011 lúc 09:55 #

      Hum qua dzô trên điện thoại. bi giờ dzô trên máy qui tính. HEr…………… Đẹp đéy Cỏ.So sweet.

      • cỏ dại 31/05/2011 lúc 14:34 #

        ờ, hạnh phúc mỏng manh vậy đó bơ, thế nên nếu bơ tìm được hạnh phúc của riêng mình thì nhớ quý trọng nha
        thanks bơ *ôm ôm*

  19. †º...Bơ...º† 31/05/2011 lúc 17:53 #

    *ôm ôm* đã roài qua nhà Bơ *đạp đạp* lờ sao? Cỏ bạo lực nhan.
    *Bù lu bù loa*. AAAAAAAA, bớ làng xóm, Cỏ bắt nạt tui, Cỏ bắt nạt tui. *Nước mắt lăn lộc cộc*.

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 17:59 #

      *đạp* còn dám qua đây khóc lóc nữa hả? Muốn tui đạp cho một phát bay về nhà không?
      Ờ bà nói đúng đó bơ, tui bạo lực lắm a, đừng thấy tui tên cỏ mà tưởng hiền nha *ngẩng mặt lên trời cười to*
      mà nước mắt bà làm bằng gì mà lăn lộc cộc vậy bơ, nghe bà diễn tả tui sợ quá à *run*

  20. Bo 31/05/2011 lúc 18:31 #

    (~________~). Co ju quj, dze thuong vs dzo cung duyen dang… xa rac bua baj o nha Bo… Her……. Qua day dung quaj cua kjnh dom dzo, hong dam dzo nua. Thay Co… bo chay…

    • cỏ dại 31/05/2011 lúc 18:46 #

      hô hô, bà sợ à bà bơ? Vào đây đi *ngoắc ngoắc* vào chơi cho vui, lúc nãy tui qua nhà bà xé tem chứ giờ mà bà dám bỏ chạy không qua nhà tui nữa là tui xé áo bà lun đó, cho bà khỏi về lun, hắc hắc

  21. EmeliaSky 06/06/2011 lúc 11:26 #

    chời bà Cỏ ơi tui lười quá xá. Ngày nào tui đi làm về cũng mệt quá chừng ko làm chuyện gì đc hết. 😦

    • cỏ dại 06/06/2011 lúc 11:49 #

      bà đang làm gì vậy? Mệt về tinh thần hay cơ thể chứ? bà nói ra tui mới biết cách giúp bà xả stress chứ^^
      mà tui nghỉ cách xả stress tốt nhất là ngủ o(^o^)o

Bình luận về bài viết này